Trưởng ca thấy Tạ Uyên chủ động chọn Khương Mạn Y, hơn nữa còn nghe danh mà đến.
Nói thật thì, thân làm trưởng ca như bà ta, trong lòng cũng cảm thấy có một chút đố kỵ nho nhỏ.
Hết cách rồi, nếu Tạ Uyên đã gọi tên Khương Mạn Y, thế thì cũng chỉ đành nghe theo ý ông.
“Mạn Y, chị chuẩn bị đi.” Trưởng ca dùng máy bộ đàm liên lạc với Khương Mạn Y: “Tiếp đãi Tạ tổng.”
“À...Chị Trịnh, tôi cảm thấy không được khỏe lắm.” Khương Mạn Y ở trong máy bộ đàm từ chối: “Đổi người khác đi.”
Các thợ massage nghe thấy Khương Mạn Y từ chối, đều cảm thấy khó tin.
Cơ hội lần này thật sự là cơ hội tốt cầu mà không được, nếu như phục vụ tốt liền có thể giữ được một khách hàng lớn hoàng kim, tiền lương cũng không biết tăng lên bao nhiêu! Nhưng bà lại từ chối!
Đường Thiến Thiến bị lạnh nhạt liền đố kỵ đến đỏ cả mắt.
Trưởng ca nghiêm túc nói: “Mạn Y, chị phải biết trong lúc quan trọng đưa tay giúp đỡ nhau chứ, nếu như chị phục vụ Tạ tổng hài lòng, tiền thưởng cuối năm sẽ lại tăng thêm một bậc!”
Trong lòng Khương Mạn Y bắt đầu do dự, nhưng vừa nghĩ đến học phí của Khương Vũ, còn có cuộc sống của hai mẹ con, rốt cuộc bà cũng nghiến răng đồng ý.
Dù sao đi nữa ông ấy cũng không nhận ra mình, mình có gì mà sợ chứ!
Rất nhanh, trong phòng chỉ còn hai người Khương Mạn Y và Tạ Uyên.
Vì Khương Vũ nên Khương Mạn Y có cảm giác đối địch với Tạ Uyên, cũng không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-trong-mong/999592/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.