Buổi chiều cuối tuần, Khương Vũ ở trong lớp múa luyện tập tuyển đoạn Hồ thiên nga, trong app Zhiguo lại có một tin nhắn thoại gửi đến.
Là Cừu Lệ trong tương lai gửi đến.
Cừu Lệ: “Tiến độ thế nào rồi.”
Giọng của anh so với thời niên thiếu càng thâm hậu, trầm thấp hơn rất nhiều.
Cô đặt một chân thon gầy lên trên tường, vừa kéo duỗi vừa trả lời tin nhắn của cô: “Đang công lược, đừng sốt ruột mà.”
Cừu Lệ: “Tôi không thể thường xuyên liên lạc với cô, di động chỉ có thể sử dụng ở thời gian cố định, nhưng hy vọng cô có thể để tâm đến chuyện này.”
Khương Vũ biết lúc này Cừu Lệ chắc chắn trong ở trong tù.
Tù chung thân kéo dài đăng đẳng, có lẽ mỗi ngày còn sống đối với anh mà nói đều là dày vò, thế nên trong lòng anh nhất định đang rất sốt ruột.
Khương Vũ: “Tôi đã đồng ý với anh, nhất định sẽ cố gắng giúp anh.”
Cừu Lệ: “Cô nói một chút về tình hình hiện tại đi.”
Khương Vũ: “Tôi đã làm quen rồi, chỉ là ‘anh’ rất hung dữ với tôi, chỉ cần đến gần một chút liền giống như muốn ăn thịt người vậy, cũng không thèm kết bạn với tôi.”
Cừu Lệ: “Cô cần chủ động hơn nữa, tôi sẽ không làm cô bị thương.”
Khương Vũ: “Anh chắc chứ?”
Đợi một lúc sau không nhận được câu trả lời của Cừu Lệ, Khương Vũ đoán rằng anh ta lại bị tịch thu di động rồi.
Chủ động hơn nữa…thật sự sẽ không bị đánh chứ?
Nghĩ đến đêm nọ cô chủ động lấy lòng, liền bị cậu từ chối cách xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-trong-mong/233926/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.