Dưới ánh nắng ban mai dịu nhẹ của mùa thu, Trương Thiên Ân diện một chiếc áo sơ mi tay bồng, sơ vin với chân váy đính hạt, trông cô đúng chuẩn một nhân viên văn phòng. Đồng hồ đã điểm 7 giờ sáng, một chiếc xe buýt đỗ dưới trạm dừng, Trương Thiên Ân bước lên xe, ngồi vào chiếc ghế cuối cùng của xe buýt cô dở tập tài liệu mà Đỗ Tuấn Hải đưa cho cô ngày cô đến phỏng vấn xin việc. Đó đều là những điều khoản và quy định của nhân viên làm trong tập đoàn.
Nhớ lại trước kia, khi Trương Thiên Ân còn làm ở văn phòng, mặc dù quy định rất khắt khe nhưng công việc rất nhàn rỗi, trong giờ làm việc vẫn lướt web, hay làm những thứ lặt vặt linh tinh gì đó, cuối tuần cô vẫn có thể thả ga mua sắp, đi ăn đi chơi cùng với cô bạn Tuyết Hà.
Nhưng bây giờ, cô phải thật nghiêm túc trong công việc, có lẽ sẽ không còn rảnh dỗi như vậy và điều đó cũng làm cô cảm thấy thích thú. Từ lâu cô đã thích cái cảm giác đắm mình vào công việc. Bây giờ cô cũng đã được như ý muốn rồi.
Vừa bước vào đại sảnh của công ty, bỗng phía sau có tiếng ai đó gọi cô: "Trương Thiên Ân."
Trương Thiên Ân ngoái đầu lại, hóa ra đó là Đỗ Tuấn Hải, Đỗ Tuấn Hải bước gầ về phía cô: "Cô đến sớm vậy sao, bây giờ vẫn chưa phải là giờ làm việc của cô mà."
Trương Thiên Ân mỉm cười nói: "Ngày đầu tiên đi làm mà, tôi cũng phải nguyên tắc một chút chứ."
"Bây giờ vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh/141870/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.