🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cảnh vật trước mắt ngày càng lạ lẫm, Ngọc Thuần chạy qua khu chợ đông đúc, có lẽ cô đang ở khu nhà dân, những căn nhà to lớn lợp ngói đỏ, ngoài cổng đặt đôi tượng sư tử đá cao hơn đầu người. Đằng xa có nhà mở cổng, Ngọc Thuần nhắm mắt chạy vào đó, cô mặc kệ chủ nhà là ai, chuyện trước mắt là thoát khỏi Vân Dân những chuyện khác đều để sau.



Trước khi Vân Dân chạy đến cửa lớn đã bị Ngọc Thuần đóng lại, hắn ta chỉ có thể ở ngoài đập cửa la hét, Ngọc Thuần chống hông thở phì phò, lồng ngực như nổ tung, mồ hôi ướt đẫm cả khuôn mặt, cô dựa lưng lên cửa nhìn người đứng cạnh mình, vui mừng thốt lên.



"Sao anh ở đây vậy, trùng hợp quá lại gặp nhau rồi."



Doãn Kỳ nhìn khuôn mặt đẫm mồ hôi của cô, anh không thèm quan tâm câu hỏi, ngữ điệu chẳng mấy hài lòng.



"Làm gì mà chạy hớt hải như ma rượt thế hả?"



Cô chỉ ra ngoài cửa, hơi thở ổn định hơn lúc ban nãy.



"Là tên khốn Vân Dân rượt tôi đấy, đúng là tên đần độn, tôi chỉ gạt hắn trên trời có chim bay kìa thế mà hắn cũng tin."



Doãn Kỳ đẩy nhẹ cửa, thông qua khe hở nhỏ quan sát tình hình bên ngoài, Ngọc Thuần nhẹ giọng hỏi.



"Hắn đã đi chưa?"



"Vẫn chưa, còn chờ cô bên ngoài đấy."



Ngọc Thuần mệt mỏi ngồi xổm trên đất, chuyến này xem ra cô không trở về được rồi. Như nhớ đến gì đó Ngọc Thuần ngẩng đầu nhìn Doãn Kỳ ung dung khoanh tay

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-nhan/2624689/chuong-67.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.