🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Gió lạnh đìu hiu thổi quang cảnh thêm phần u ám, bến tàu đông đúc giờ chẳng còn mấy ai, ngoài thuyền buôn ra chỉ có vài người từ phương xa đến.



Ngọc Thuần kéo cao cổ áo, cô hắc xì hai cái xoa đầu mũi đo đỏ. Cô đơn độc đứng từ xa nhìn từng con thuyền cập bến, nước mũi lại bắt đầu chảy xuống.



Ngọc Thuần than thở, hỏi anh Trọng Huấn: "Anh đã xong chưa, không thì em về trước nhé. Em ở lại cũng đâu giúp gì được cho anh."



Trọng Huấn chuẩn bị bước xuống thuyền, một tay anh bám cột trụ, một tay vẫy gọi.



"Em đến đây!"



Ngọc Thuần phụng phịu đi xuống, trời đã lạnh muốn chết cô chẳng muốn di chuyển đến nơi đâu, dù chỉ là vài bước chân cũng không muốn.



"Chuyện gì nữa đây anh trai."



Trọng Huấn mỉm cười, sao Ngọc Thuần lại cảm thấy anh đang cười trêu mình thế?



"Chuyện là..."



Anh bắt lấy cổ tay Ngọc Thuần kéo xuống, cô hốt hoảng la lên, tay còn lại bám chặt trụ gỗ.



"Em không đùa đâu nhé. Em về đấy!"



Trọng Huấn thả tay Ngọc Thuần ra cười hả hê.



"Ừ em về đi."







Quả nhiên là anh ấy đang trêu mình mà, không ai rảnh rỗi đến mức thời tiết lạnh xé da xé thịt lại kêu người ta ra hưởng gió rồi bảo về đi.



Ngọc Thuần giậm chân bất mãn: "Anh dở hơi vừa thôi, đâu ra cái kiểu bắt người ta ra đây hứng gió rồi bảo về."



"Không chịu thì ở lại đây đi, đợi thêm khoảng hai canh giờ rồi anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-nhan/2624679/chuong-73.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mộng Tình Nhân
Chương 73: Không thân thiết
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.