🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đợi khi Doãn Kỳ rời đi là chuyện của rất lâu sau, Tú Thanh bước ra sau bức tường chắn, cô ngồi ngay ngắn trên ghế, hướng mắt nhìn cô em Ngọc Thuần dằm mình màn mưa hoa.



“Là ai vậy?”



Ngọc Thuần thu lại ý cười trên mặt, cô khúm núm đối diện chị gái mình, giọng nhỏ như tiếng muỗi kêu.



“Là bạn của em.”



“Bạn… em chắc chứ?”



Ngọc Thuần gật rồi lại lắc, vì cô chẳng biết gọi anh là bạn có đúng không.



Tú Thanh không hài lòng với câu trả lời của Ngọc Thuần, dù vậy cô không biết dùng lời nào để vạch trần, cho nên Tú Thanh chỉ đành phẩy tay bỏ qua.



“Thôi em không muốn nói thì chị không ép, đợi ngày anh lớn quay về, thì em cũng nên về đi.”



“Tại sao chứ chị?”



Tú Thanh muốn đi nhưng vì câu hỏi của Ngọc Thuần mà quay lại, cô trả lời:



“Vì ở đó vốn là nơi thuộc về chúng ta, có đi cũng là đám tôm tép đó đi.”



Cứ như thế Ngọc Thuần ở lại nhà chị suốt gần một tháng, trong một tháng qua có Chi Ái, có Lục Tuyết còn cả Doãn Kỳ đến tìm. Mọi người không ai hỏi về lý do, cô cũng chẳng muốn kể.



Vào buổi chiều nắng đẹp, cô ngồi bên hiên nhà, lắng nghe tiếng gió xô từng tán lá cọ vào nhau kêu xào xạc. Doãn Kỳ đến mang theo phần bánh mình vừa mua trên đường đến đây, anh đưa đến trước mặt cô, nhưng Ngọc Thuần không mảy may động đến.



Cô ngước mắt nhìn anh, mở miệng hỏi: “Lần trước anh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-nhan/2624601/chuong-114.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mộng Tình Nhân
Chương 114: Anh Còn Nhớ Cô Bé Đó Không?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.