Tạ Nghiễn gần như quên mất mình đã quay về Hành phủ từ lúc nào.
Khi đó Tần Trọng Văn làm xong việc vội vã trở về, vừa hay ở ngoài cổng lớn nhìn thấy Tạ Nghiễn đang thất hồn lạc phách, lập tức thầm than không ổn.
Hắn ta đi theo Tạ Nghiễn bấy nhiêu năm, chưa bao giờ thấy hắn có bộ dạng này.
Tần Trọng Văn không khỏi hồ nghi, rõ ràng mấy ngày trước Tạ Nghiễn vẫn ung dung tự tại, tự cảm thấy đại cục đã nằm trong lòng bàn tay, chỉ đợi quét sạch mớ rắc rối của Tưởng Vịnh Chính và Thôi Vân Trì, là có thể một lòng một dạ tiếp tục “trêu ghẹo” thiếu phu nhân, thuận tiện tìm cách dụ nàng về Kinh thành.
Trong lòng hắn ta biết rõ, Tạ Nghiễn đối với Cố Niệm sớm đã động lòng nhưng vẫn giấu kín, chỉ là theo hắn ta quan sát Cố Niệm, e rằng cái bàn tính như ý của Tạ Nghiễn sắp vỡ nát rồi.
Đêm nay vừa gặp, hắn ta âm thầm khẳng định, cái bàn tính này đã sớm bị đánh bay rồi, không chỉ hạt bàn tính bay mất, lần này ngay cả ai là bàn tính, ai là người gảy bàn tính cũng khó mà nói được.
Hắn ta không thể bận tâm đến nỗi đau buồn của Tạ Nghiễn, chỉ đành dùng chính sự để hắn dời đi sự chú ý.
Hắn ta tiến lên đón, thấp giọng nói: “Công tử, mọi việc đã sắp xếp ổn thoả, để tránh đêm dài lắm mộng, chúng ta nên mau chóng hành động thôi.”
Tạ Nghiễn lúc này mới lấy lại được chút tinh thần, lại căm hận bản thân nhất thời chìm đắm trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-hoa-ly-tru-tru-dinh/5196956/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.