sau hòn non bộ. Cố Niệm rụt rè nhìn hắn, khóe môi nhoè ra một vệt son, hắn mới biết thế nào là d*c v*ng che mờ tâm trí.
Từ Ngôn Tân nhận thấy sắc mặt Tạ Nghiễn đen như mực, lập tức dừng lại việc hàn huyên, mời Cố Niệm ngồi vào ghế trên.
Hai người tiếp tục bàn bạc chính sự, Cố Niệm chỉ lẳng lặng lắng nghe, đại khái đoán được mục đích chuyến đi này của Từ Ngôn Tân.
Chính sự bàn bạc xong, tư thái của cả ba người đều thả lỏng hơn một chút.
Cố Niệm ban nãy không tiện xen lời, bèn một mình suy tính sắp xếp sau này. Nàng đã từ núi Tiểu Tương trở về, ắt không thể tránh khỏi vấn đề chỗ ở.
Nói lời từ đáy lòng, nàng thật sự không muốn trở về Thôi gia nữa.
Nàng biết rất rõ, cho dù mấy hôm trước Thôi Vân Trì thường ở Hành phủ, nhưng khó đảm bảo hắn ta sẽ không đột nhiên quay về, dù sao đó cũng là nhà cửa thuộc quyền sở hữu chính đáng của hắn ta, bất luận vì lý do gì, Cố Niệm không có bất kỳ lý do nào để ngăn cản.
Thứ hai, nàng cũng không tiện mặt dày mày dạn ở lại Thôi gia nữa, nếu không một vài lời hùng hồn đã nói trước đó sẽ trở thành trò cười, tựa như nàng rời khỏi Thôi Vân Trì thì không thể sống nổi, mà sự thật tuyệt đối không phải như vậy.
Nàng vốn dự định đến thư viện hỏi Trình phu tử, lần trước ông ấy đã đồng ý sẽ bảo Phán Khang tìm một nơi thích hợp, cũng không biết đã tìm được hay chưa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-hoa-ly-tru-tru-dinh/5196954/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.