Lại qua một ngày, ở nghĩa thục mọi thứ vẫn như thường, chỉ là Từ Ngôn Tân thỉnh thoảng sẽ đến học đường lộ diện.
Kể từ khi xảy ra chuyện, Vương Thạch Đầu liền không đến học đường nghe giảng nữa, Cố Niệm thấy cậu bé tinh thần sa sút, cũng để cậu bé đi theo bên cạnh mình phụ giúp lặt vặt, làm chút chuyện nhỏ để phân tán tâm lực.
Đêm đó, Trương thẩm dáng vẻ vội vã chạy đến Triệu gia, chỉ đích danh muốn tìm Từ Ngôn Tân.
Cố Niệm mấy ngày nay đều ngủ ở học đường, nghe thấy động tĩnh cũng bước ra sân, liền thấy hai người ở sau cửa hông nhỏ giọng trao đổi vài câu, sau đó, Trương thẩm lại lảo đảo rời đi.
Từ Ngôn Tân vẻ mặt nặng nề xoay người vào cửa, đi đến bên cạnh Cố Niệm “Triệu Thái tối nay lại đến nhà họ Vương rồi.”
Cố Niệm sững sờ, cau mày mắng thầm: “Vô sỉ!”
Từ Ngôn Tân giơ tay ra hiệu nàng bình tĩnh, thấp giọng nói: “Theo lời Tạ đại nhân dặn dò, sự việc không thể chậm trễ, cần nhân lúc hai người bọn họ tư thông bắt người quy án, như vậy là có thể chiếm thế thượng phong.”
Cố Niệm gật đầu, lại hỏi: “Vậy khi nào đi nha môn báo quan?”
Từ Ngôn Tân: “Triệu Thái đêm khuya vẫn chưa rời đi, có lẽ không định dời đi nữa, nhưng hắn sáng sớm cũng phải về thành đến nha môn điểm danh, chi bằng nhân lúc hắn không đề phòng, ngay canh năm báo quan bắt người.”
Hắn ta ngập ngừng một lát “Có điều, nha môn bắt người cần có người đứng ra tố cáo oan tình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-hoa-ly-tru-tru-dinh/5196944/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.