🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ở dưới nhà sàn, Long Thất gia mất bình tĩnh la hét như muốn đuổi mọi người đi, sau đó kêu lớn lên nhà: "Cơm chín chưa? Tôi sắp đói chết rồi này!"



Không có cháo ếch.



Dù không bị thương nặng nhưng Long Thất gia cũng rất mệt, hơn nữa còn phải chú ý động tĩnh ở cổ nhai, trấn an người dân, hoàn toàn không có tâm trạng vào bếp.



Đồ ăn đều do Cung Mặc nấu, có huyết vịt, thịt ba chỉ, lươn, rau dại và một nồi canh gà.



"Đây đúng là vị canh gà mà A La tế tư nấu! Ngày xưa cậu ấy cũng hay nấu trong nồi đất, đổ canh gà vào ống tre, hâm ấm trong lòng rồi mang cho cô Phàm ăn. Lần nào tôi cũng lén ăn phần canh còn sót lại, còn tự học nhưng chưa bao giờ nấu ra hương vị này."



Long Thất gia không sợ bỏng, húp một ngụm lớn, phấn chấn vỗ lưng Cung Mặc: "Cậu thật sự nhớ ra rồi, thế thì sau này ở lại Miêu trại làm tế tư đi. Đám nhỏ bây giờ không nhớ hắc xà cổ cũng không sao, mấy trại chủ già đều nhớ cậu, về sau cả Miêu Cương này không có ai không dám nghe cậu đâu!"



"Khụ!" Bà ngoại ho một tiếng, gắp một miếng thịt lớn cho vào bát của Long thất gia: "Ăn đi."



Cung Mặc cúi đầu đưa tôi chén canh gà: "Ăn thử đi."



Tôi chỉ mới ngủ một đêm mà tính tình anh dường như đã thay đổi hoàn toàn.



Ngày xưa anh vô cùng tự tin, mà bây giờ như cây cổ thụ có rễ không biết sâu bao nhiêu,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-co/3482795/chuong-10-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mộng Tình Cổ
Chương 10-3
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.