4
"Hai người đừng có suy nghĩ tích cực như thế! Lỡ đâu bà ta hút mật quen rồi, ngủ với A La, sinh ra đứa con cướp hắc xà cổ, thấy chán, A La cũng không còn giá trị lợi dụng nên mới khiến cậu ta mất trí nhớ, đẩy đi thật xa là để bản thân muốn hút mật thế nào thì hút mật thế ấy." Long Thất gia dội cho gáo nước lạnh, "Kết quả Vân Phàm tỉnh lại, bà ta nhớ đến mộng tình cổ, vừa hay Cố Thành bị bệnh tim nên bà ta muốn cướp mộng tình cổ, biết đâu có thể chữa khỏi bệnh cho Cố Thành, còn có thể giết tình địch mấy chục năm là Vân Phàm, nhất tiễn song điêu, nhân tiện gọi Cung Mặc về để thầm vụng trộm, đây là lợi ích thứ ba!"
Long Thất gia vỗ đùi, càng nói càng hăng say: "Nếu tự tôi có thể dàn dựng một vở kịch lớn như vậy, tự tôi xem lại tôi còn cười chết mất."
Cung Mặc chỉ im lặng lắng nghe rồi cười khẩy.
Tôi nhớ lại ánh mắt ghen tị của Cung Đại, không giống như đã theo đuổi thành công cho lắm.
Vậy Cố Thành là chuyện thế nào đây.
"Bệnh tim?" Bà ngoại trầm giọng, "Là thuật tạo súc! Tôi nhớ ra rồi, trước khi cô gặp chuyện không may, có một thời gian A Đại hay đến tìm cô, nói rằng mình không muốn kết hôn nhưng muốn có đứa con có quan hệ huyết thống như vậy sau này bà ta có thể truyền lại điệp luyến hoa, đứa bé không phải cần phải chịu nỗi đau nuôi cổ, nhưng đàn ông mà bà ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-co/3477590/chuong-8-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.