Bà ngoại nói gì cơ?
Chị ruột biến thành em họ?
Đây là tình tiết cẩu huyết gì vậy?
Nhưng không đúng, Cung Đại có con trai là Cố Thành gần bằng tuổi Cung Mặc, bà ta sao có thể là em họ của Cung Mặc chứ?
Nếu phải thì cũng nên là chị họ đúng không?
Đừng nói là chúng tôi, ngay cả Cố Thành cũng giật mình.
1
Bà ngoại nhìn Cung Đại: "Bảy mươi năm trước bà đã bắt đầu gạt tôi! Bà cố tình đánh lạc hướng tôi, hại Phàm Phàm!"
"Đúng đấy, thì sao hả?" Cung Đại chỉ vào Cố Thành, cười to, "Tôi nói rồi, thứ mắt con người nhìn thấy chỉ là lớp da, trên đời này chẳng có gì là tình sâu bén rể, đời đời kiếp kiếp cả. Anh cả bỏ ra bao nhiêu công sức để nuôi mộng tình cổ, hao phí nửa sức lực nhưng có ích gì? Ha ha..."
Cung Đại cười ra nước mắt, trừng mắt nhìn tôi: "Vân Thải Chi, không chỉ bà nhận lầm, mộng tình cổ trong người Vân Phàm không phải cũng nhận lầm sao? Bà không biết lúc tôi thấy cô ta và Cố Thành ân ái, đồng ý gả cho Cố thành, tôi đã vui thế nào đâu. Tôi đã đối xử với cô ta tử tế lắm rồi, tiếc là Cố Thành có tốt thế nào vẫn chưa thể lên giường với cô ta, cũng không thể khơi dậy mộng tình cổ."
Tôi nghe mà hoang mang, muốn hỏi bà ngoại thì bà ngoại đột nhiên ném con rắn đen kia về phía Cung Mặc.
"Đưa Phàm Phàm về Miêu trại! Tìm Long Cửu gia!"
Con rắn đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-co/3463579/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.