2
Có bà ngoại ở bên, bố mẹ tôi cũng yên tâm.
Bên phía Cố Thành, có thể do Cung Mặc đã nói gì đó, anh ta không còn gây chuyện nữa.
Có lẽ bà ngoại nói đúng, Cung Đại đã bị túy hoa âm phản phệ, vậy nên gần đây tôi hoàn toàn giống người bình thường.
Mấy lần tôi hỏi bà ngoại chuyện của Cung Đại và Cố Thành, bà ngoại đều bảo chờ về đến Miêu trải sẽ nói tôi nghe.
Có vẻ như bà chắc chắn tôi đang mang thai.
Bây giờ giải thích nhiều cũng không có tác dụng, hơn nữa với tình hình của Cố Thành, tôi cũng không thể đi ngay được, chỉ có thể chờ đợi.
Giờ làm việc và nghỉ ngơi của bà ngoại rất theo quy tắc, sau khi đến chỗ tôi, bà liên tục giám sát tôi, bắt tôi ngủ sớm dậy sớm, ăn uống vận động đầy đủ.
Chỉ mới vài ngày, tôi đã lấy lại tinh thần, càng không còn mơ thấy người kia nữa.
Ngay khi tôi đang nghĩ nếu Cố Thành không tới tìm mình thì chắc anh ta đã tỉnh táo rồi, có nên thử liên lạc với anh ta bàn việc ly hôn không, thì sáng nay mới thức dậy, bà ngoại đã đứng chờ sẵn ngoài cửa phòng, đưa cho tôi que thử thai: "Lúc này chắc có thể thử được rồi, cháu thử đi, thử buổi sáng là chính xác nhất."
Bà ngoại vậy mà vẫn khăng khăng tôi có thai.
Nhưng những ngày qua tôi không hề có cảm giác gì cả.
Có điều thử rồi cũng để bà ngoại bỏ cuộc, ly hôn với Cố Thành càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-co/3458922/chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.