Bà ngoại tiếc nuối nhìn ra ngoài, trong ánh mắt có sự nghi ngờ: "Giả cổ trước đã."
Lúc này, Cung Mặc đang cầm mấy cái túi và một con gà sống, vẻ mặt thất vọng.
Cuộc đối thoại vừa rồi anh đã nghe thấy.
Nhưng nghe rồi cũng tốt.
Bà ngoại bảo tôi ra ban công phòng khách, vén áo lên lưng rồi nằm sấp xuống đất, không được nhúc nhích.
Sau đó bà ngồi xuống chỗ cách tôi năm bước, lấy bát cơm tôi thường ăn, dùng đũa khuấy đậu nành sống với mật ong rồi đập một quả trứng vào.
Tiếp đến bà bảo Cung Mặc lấy một nắm cơm xoa lên lưng tôi.
Hạt gạo mát lạnh, nhưng lòng bàn tay Cung Mặc lại nóng hổi, khi anh xoa lên lưng tôi, tôi có thể cảm nhận rõ từng vết chai mỏng trên đầu ngón tay của anh.
Cảm giác hệt như trong mơ.
Tôi sợ mình lại có những suy nghĩ kỳ lạ nên chỉ có thể nghiến răng không cho phép bản thân suy nghĩ bậy bạ, càng không để bản thân phát ra những âm thanh không nên có.
Sau khi xoa đến khi lưng tôi đỏ bừng, gạo cũng không còn mát lạnh nữa, bà nội bảo Cung Mặc cởi trói cho con gà rồi đặt bên cạnh tôi.
Gà vừa được thả liền theo bản năng mổ gào.
Mỗi lần mổ, tôi đều đau đớn co rúm lại như thể những hạt gạo cắm sâu vào lưng mình, theo phản xạ muốn cử động.
Cung Mặc vội đè tôi xuống: "Đừng nhúc nhích."
Hai tay anh nóng rực, cảm giác hệt như trong mơ, nó như độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-co/3456423/chuong-3-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.