Phụ nữ là để yêu thương...
Phải, điều đơn giản này hắn đương nhiên biết chứ.
Diệp Cẩn Ninh không nói gì mà xoay người rời đi.
Hắn vừa ra tới xe thì cười phá lên.
Tốt, tốt lắm Thi Ngôn. Cô chẳng thể mang thai được nữa, vậy là sau này hắn sẽ tha hồ phát tiết mà không cần biện pháp phòng tránh nào cả!
Lái xe trực tiếp về nhà, Diệp Cẩn Ninh thong dong đi thẳng lên tầng.
Hỏi hắn có mất con rồi có buồn không?
Không cần hắn trả lời, vì căn bản hắn chính là loài động vật vô tình, máu lạnh nhất.
Diệp Cẩn Ninh vào phòng đã thấy Thi Ngôn mặt mày tái nhợt nằm nghỉ trên giường. Bất giác hắn cau mày, người phụ nữ này sao lại yếu thế cơ chứ, chi ít mẹ cô Lâm Nhược Tuyết hơn còn cô gấp trăm lần.
“Thi Ngôn, tôi xin lỗi.”
Xin lỗi? Hắn xin lỗi vì chuyện gì...
Thi Ngôn chỉ mới thiếp đi được một lúc, cô vốn rất nhạy cảm với những thứ liên quan tới hắn. Vì vậy khi hắn vừa bước vào thì cô đã tỉnh rồi.
Diệp Cẩn Ninh nói xin lỗi? Lời xin lỗi đầu tiên của hắn cô nghe được từ khi quen biết tới giờ.
“Xin lỗi vì hại cô mất con.
Xin lỗi vì ép cô uống quá nhiều thuốc tránh thai.
Xin lỗi vì đã làm cô không thể mang thai lại được nữa.
Nhưng Thi Ngôn à, cô biết không...”
Đột nhiên im lặng...
Theo thói quen hắn lại tủ rượu lấy loại nặng nhất ra rót vào ly rồi nhấp một ngụm.
Loại rượu này hắn đã bỏ cả tiền tỉ ra mua về đúng là không uổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-bac-ha/184462/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.