Thi Tâm Bạc cười như không cười, người ngồi trước mặt này ông tuyệt đối không thể xem thường. Tới chuyện cơ mật nhất của ông mà hắn có khi biết cả tám chín phần rồi.
Chuyện này cũng như chuyện làm ăn vậy, người thẳng thắn không nói chuyện vòng vo.
“Đương nhiên con bé là con gái tôi, nếu cậu đã biết hết rồi thì tôi không cần gì phải nói.”
Ông biết nếu cô có nghĩ là thật thì cũng không ảnh hưởng tới hắn mấy, cùng lắm hận thêm hận thôi.
Nhưng tuyệt đối ông sẽ làm cho cô và Diệp Cẩn Ninh không còn bất cứ quan hệ gì nữa.
“Thế ông nghĩ tôi sẽ ký đơn vào đơn ly hôn này sao?”
“Tất nhiên sẽ không dễ dàng như vậy, nhưng cậu cũng là đàn ông, làm ra những chuyện này cậu không cảm thấy mặt sao?”
“Cũng như ông cả thôi.”
Mất mặt? Hắn chỉ muốn có được những gì mình muốn có thôi, mặt mũi của mình hay cảm nhận của người ngoài đối với hắn chẳng có gì quan trọng.
Diệp Cẩn Ninh rời khỏi phòng, tiện thể cầm theo tờ đơn. Vài giây sau đã có vài người đàn ông đến đứng canh ở cửa không cho Thi Tâm Bạc rời đi.
Tạm thời mời ông ta ở lại uống trà một chút, hắn phải đến xem ‘con gái’ của mình thế nào rồi.
Thi Tâm Bạc, ông đã cất công dàn xếp bộ kịch bản hoàn mỹ như vậy, hắn sẽ từ từ diễn tốt cho ông xem.
Diệp Cẩn Ninh một mình lái xe đến căn biệt thự ở ngoại ô. Cũng nhiều năm không đến nhà ‘cha vợ’ rồi nhỉ?
Những thị vệ vừa thấy hắn thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-tinh-bac-ha/184459/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.