Kể từ lần gặp đó bên trong sâu thẳm Lạc Miên nung nấu mong muốn trả ơn thần quân chỉ tiếc ranh giới Thần có kết giới bảo vệ nghiêm ngặt bước được vào là cả quá trình gian nan vô cùng đâm ra nàng ủ rũ ngủ cả ngày trong khuê phòng không chịu bước ra ngoài Lão Bà thấy thế đâm ra lo lắng muốn biết tỏ sự việc
-Mèo nhỏ,còn không chịu dậy hay sao?
-Um\~không chịu đâu
-Ta báo cho con tin này con nghe được không?
-Con không nghe đâu
Lão Bà cũng bị sự nũng nịu này làm mềm lòng liền bật cười
-Mấy hôm nữa Miêu Tộc được mời đến Nguyệt Các con có theo không?
-Là..Là Thần giới sao ạ?
Nàng nghe vậy liền bật dậy vui vẻ vô cùng,Lão Bà nói tiếp
-Được ngao du thích lắm đúng không? Ngoan lắm vậy mau sửa soạn lại đi con đừng ủ rũ nữa ta cho con đi chịu không?
-Bà Bà là nhất! Người là tuyệt vời nhất! Chỉ có Người mới thương con thôi
-Ta hỏi vậy thôi ta phải cùng Tộc Trưởng sắp xếp
Lão Bà từng bước rời khỏi, còn tâm trạng Lạc Miên tươi tỉnh năng lượng tràn đầy như ánh mặt trời vậy y chuẩn bị y phục,vấn lại tóc chạy tung tăng đến chỗ Lăng Tinh
-A Tinh! A Tinh! Cô đâu rồi?
-Mới sáng ra ồn ào cái gì vậy không biết
Lăng Siêu nhảy từ trên thân cây xuống rầm cái Lăng Tinh bị tiếng động tỉnh giấc mắng lớn
-Không để bà đây ngủ hay sao mà ồn ào quá vậy
-A Tinh ta mà Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-sinh-nhuy-tinh/3647813/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.