Edit: Mogami
Liếc nhìn mấy cô bạn cùng phòng đang cười ngặt nghẽo, Ngũ Thi Lâm xoay người, khởi động máy tính.
“Cười cười cười, có cái gì buồn cười hả? Chẳng phải là tự mình trả tiền ăn cho mình thôi sao…”
Hoàng Kỳ nghe thấy Ngũ Thi Lâm nói thế, lập tức vỗ trán “Haiz, Tiểu Dương, ngươi nói xem, bao nhiêu công dạy bảo của ta có phải đã trở thành công cốc rồi không?”
Bạch Dương đang ngồi giải quyết đống đồ ăn vặt, không ngẩng mặt lên đáp: “Đúng vậy, quả thật là công cốc. Có người mời cơm mà lại tự trả tiền. Hoàng kỳ a, công dạy bảo của ngươi không phải là công cốc một cách bình thường đâu.”
“Các ngươi bớt nói nhảm đi.” Máy tính đã khởi động xong, Ngũ Thi Lâm đã chuyển sự chú ý của mình lên màn hình máy tính.
Mà Hoàng Kỳ quyết không buông tha cho nàng.
Hoàng Kỳ đến phía sau Ngũ Thi Lâm “Đồng chí Tiểu Lâm à, hiện tại tổ chức muốn hỏi đồng chí, đồng chí phải thành thật trả lời a…”
Quay đầu lại, Ngũ Thi Lâm bất đắc dĩ nhìn Hoàng Kỳ “Tổ chức muốn hỏi tôi điều gì?”
“Bạch Dương, lại đây” Hoàng Kỳ hưng phấn vẫy vẫy tay với Bạch Dương, sau đó quay sang phía Vương Ngọc đang sắp xếp hành lý “Ngọc Ngọc, ba người chúng ta chất vấn, ngươi có hứng thú không?”
“Ta thích ngồi xem.”
Nghe thấy câu trả lời, Hoàng Kỳ cũng không cố níu kéo Vương Ngọc tới nữa.
“Tiểu Lâm thân mến, mau báo cáo cho tổ chức, lúc ngươi với đồng chí Tô Minh gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-nhieu-lam-lam/2326367/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.