Trong cửa hàng hoa mọc hoa không hỏi bốn mùa, người mua hoa không quan tâm đến nơi sinh ra của chúng, người trồng hoa lúc nào cũng đau lòng vì nhiệt độ của chúng. 
"Ba, chậu này để ở đâu?" Chu Chu mang một chậu hoa nhài hỏi Chu Đàn. 
Chậu này không bán, là Chu Đàn trồng vào năm Chu Chu 18 tuổi. 
"Cứ để ở đó đi." Chu Đàn chỉ vào nơi ánh nắng dịu dàng ngoài cửa. 
Chu Chu chuyển nó, tương đối vất vả, từ trong nhà chuyển ra ngoài, ngồi xổm sang một bên, cùng nó phơi nắng, giống như cùng một người bạn nhỏ. 
Chiếc xe màu trắng đỗ ở ven đường, hai người bước xuống, sau khi Chu Chu nghe được tiếng động cơ, đứng lên hướng bên kia nhìn. 
"Chị Thẩm ——!" 
Thẩm Tinh Hà ngẩng đầu nhìn qua, là Chu Chu. 
Lúc Tống Thanh Mộng xuống xe, Thẩm Tinh Hà đã đứng song song với Chu Chu. 
Đang đợi cô. 
"Trở về lúc nào thế?" Tống Thanh Mộng đến gần hỏi. 
"Vừa trở về hôm trước." Chu Chu vừa đáp lời Tống Thanh Mộng, vừa khoác cánh tay Thẩm Tinh Hà lên. 
Thẩm Tinh Hà không từ chối Chu Chu kéo lên, tuy rằng chỉ vội vàng gặp qua một lần, nhưng xuất phát từ duyên cớ của Tống Thanh Mộng, đã coi cô nhóc như là em gái. 
"Đúng vậy." Chu Chu kéo Thẩm Tinh Hà đi vào trong tiệm hoa. 
Tống Thanh Mộng khẽ nhíu mày, nhìn hai người nói cũng không giống cô nói rời đi, hướng Thẩm Tinh Hà hô: "Không về nhà cùng mẹ ăn cơm à?" 
Thẩm Tinh Hà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-nhap-tinh-ha/3598567/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.