Edit: _Lilylys_
Beta: ZzPeanutzZ
Khả Nam đơn giản thuật lại chuyện xảy ra hôm qua.
Anh im lặng nghe không quấy nhiễu cô.
Cô bắt đầu từ việc trước khi cô ngủ, khi tỉnh dậy nghe thấy cuộc nói chuyện đến khi cô gặp anh.
"Em cho rằng em giết Marcus?"
Anh gối hai tay sau đầu, nghiêng đầu nhìn cô, vài sợi tóc vàng rơi trên trán hơi đong đưa.
"Em không biết." Cô nhìn anh: "Em biết anh không tin chuyện quỷ thần nhưng người trong gia tộc em có thể thông linh. Tuy rằng năng lực em không mạnh nhưng quả thật em cảm giác được điều gì đó, mà tòa lâu đài này...Tòa lâu đài này khiến em không thoải mái. Thật ra, em tới đây là vì em không cẩn thận chạm phải thiệp mời của Hân Hân, trên đó có hận ý mãnh liệt, em lo lắng Hân Hân sẽ gặp nguy hiểm. Cô ấy rất cố chấp, em nói thẳng ngược lại cô ấy sẽ càng muốn tới..."
Cô nói đến đây giọng nói trở nên yếu ớt, thấp thỏm đón nhận cái nhìn của anh, đột nhiên thấp giọng cười khổ: "Đối với anh mà nói lý do này rất trẻ con, phải không? Em thậm chí không xác định được vì sao mình muốn tới....Em chỉ là nghĩ rằng em có thể thay đổi mọi việc....."
Cô cắn môi, rũ mắt vén tóc dài đến sau tai, cảm thấy bản thân quá ngu xuẩn.
Cô không biết vì sao cô lại để ý đến cái nhìn của anh nhưng người đàn ông này đã cứu cô, mà cô không muốn giấu anh bất kì việc gì, thậm chí cô cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-mi/2523726/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.