Editor: Nguyệt Ngạn
Beta: An Lam
-Sư huynh, tại sao trong này chỉ có một mình huynh, Hạo Khiên ca ca đâu?
Mộng Tịch bị Mộ Dung Diệc Hàn ôm chặt đến nỗi không thở nổi, cố gắng dùng sức giãy ra từ trong ngực hắn.
Trong tay không còn người, tâm của Mộ Dung Diệc Hàn cũng trở nên trống không, nên giẫn hờn nói:
-Nàng chỉ biết lo lắng cho Hạo Khiên ca ca của nàng thôi sao?
-Tất nhiên là không phải như vậy mà! Sư huynh, muội cũng rất lo lắng cho huynh!
Nghe thấy giọng nói giận hờn của hắn, Mộng Tịch sốt ruột nói.
Mộ Dung Diệc Hàn hừ lạnh:
-Phải vậy không? Vậy tại sao khi nàng nhìn thấy ta, mà câu đầu tiên không phải hỏi ta, mà ngược lại hỏi hắn?
Mộng Tịch vô cùng ủy khuất nói:
-Không phải bây giờ huynh vẫn tốt đây sao? Hai người đều bị thương nặng, mấy ngày nay ta không được nhìn thấy hai người, ta vẫn luôn rất lo lắng, sợ hai người có chuyện gì đó ngoài ý muốn… Hiện tại nhìn thấy huynh không có việc gì, ta rất vui, trong lòng cũng nhẹ nhõm không ít. Thế nhưng Hạo Khiên ca ca còn bị thương nặng hơn huynh rất nhiều, lại thay muội cản một chưởng, muội sợ huynh ấy…
Mộng Tịch nói mà viền mắt đã có chút phiếm hồng.
Trong lòng Mộ Dung Diệc hàn đau xót mà kéo nàng vào gần lại một chút, ôn nhu thay nàng lau đi giọt nước trên khóe mắt:
-Đừng khóc, là ta không tốt, ta không nên giận giữ với nàng.
Chỉ cần là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-le-hoa-lac/1912278/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.