Lễ Giáng Sinh ngày đó, trời lại rơi đầy tuyết, tôi nhìn thế giới phía ngoài cửa sổ trắng mịt mờ, Ngải Nhi lái xe chở bọn trẻ tới không biết có gặp nguy hiểm gì hay không, hẳn là phải hủy bỏ rồi vì cũng không nhất thiết phải tổ chức tiệc giáng sinh.
Trong phòng ấm dào dạt, Dương Diệp sợ tôi quá mức lo lắng nên liên tục cầm điện thoại gọi cho những người chưa đến, cuối cùng toàn bộ mọi người đều đến đông đủ, duy chỉ thiếu Hàn Viên, hai đứa trẻ mang quà tặng đặt ở dưới cây thông noel, còn tôi lẳng lặng ngồi ở trên ghế sa lon, tôi tin tưởng Hàn Viên sẽ đến.
Thời điểm Hàn Viên đến, vừa vặn Ngải Nhi đang chuẩn bị tặng quà cho tôi, Hàn Viên ôm một bó hoa bách hợp mùi hương thanh dịu thơm ngát, đứng ở cạnh cửa chăm chú nhìn tôi.
Dương Diệp như biết tôi cùng Hàn Viên cần một chút không gian nói chuyện nên liền túm hai đứa trẻ đáng yêu đi vào nhà ăn, nói là muốn cho bọn nó ăn chân gà nướng, Ngải Nhi cùng Ninh Hiên đương nhiên cũng không xen vào trong lúc tôi cùng Hàn Viên nói chuyện vì thế cũng đi theo Dương Diệp.
“Công ty của tôi có việc, đã tới chậm.”
Hàn Viên đặt bó hoa bách hợp ở trên đùi tôi, loại mùi thơm thoải mái này có chút giống với mùi hương thoang thoảng trên người hắn, luôn lướt nhẹ trong không khí chung quanh hắn.
“Không có chuẩn bị quà tặng gì cả, thật có lỗi.”
Tôi nâng lên bó hoa để gần mũi ngửi ngửi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-hoi-tan-can/2222284/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.