Thẩm Di Châu im lặng rất lâu, một lúc sau anh cũng không biết nên mở miệng như thế nào.
Muốn nói mấy “Lời tỏ tình” mà lúc trước anh có thể dễ dàng nói ra để khiến không khí đừng quá nghiêm túc. Nhưng vào giờ phút này, ngôn ngữ đã trở nên quá nghèo túng và nông cạn.
Cuối cùng anh chỉ nhẹ nhàng nói một câu: “Lương Phong.”
Đôi mắt của cô nhẹ nhàng cong thành ánh trăng mềm mại, cô hỏi anh: “Thích không?”
Thẩm Di Châu không muốn trả lời cô bằng lời nói, anh chỉ đưa tay ra rồi kéo cô vào lòng.
Trước khi qua 12 giờ, Lương Phong đốt cho anh một cây nến.
“Ba mươi bốn cây thì nhiều quá, bánh ngọt cũng nhỏ quá, không cắm đủ.”
Thẩm Di Châu cười thành tiếng: “Nếu em không cắm đủ thì sao không mua lớn một chút?”
Lương Phong liếc mắt nhìn anh rồi chế nhạo nói: “Khi ông chủ Thẩm một trăm tuổi, em nhất định sẽ mua cho anh một chiếc bánh kem lớn.”
Thẩm Di Châu: “Thế phiền em rồi.”
“Không cần khách sáo.”
Lương Phong cắm nến vào xong thì hỏi mượn bật lửa của Thẩm Di Châu.
Thẩm Di Châu nằm trên ghế sô pha, hai tay của anh dang ra rồi nói cô tự sờ.
Lương Phong đưa tay từ bên ngoài sờ vào khe hở: “Anh không mang hả?”
Thẩm Di Châu không nói gì mà chỉ nhìn chằm chằm cô.
Lương Phong có chút chần chờ, sau đó cô chợt nhớ đến hình như đã rất lâu rồi cô chưa thấy anh hút thuốc lá. Ánh mắt cô lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-hoang-luong/3644831/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.