Lương Phong không đợi được đến ngày hôm sau anh trở về.
Hơn 8 giờ sáng, Nghiêm Sâm đã gọi điện cho cô.
Anh ta nói lúc đến tìm Lương Trân nhưng không thấy cô ở nhà.
Lương Phong không nói với anh ta chuyện cô vì Thẩm Di Châu mà không ở nhà ăn Tết, cô chỉ nói anh ta chờ một chút, chiều cô mới trở về.
Cà vạt vẫn còn nằm trong tủ ở phòng thay đồ, lúc Lương Phong thay quần áo có liếc mắt nhìn nhưng cũng không nhìn nhiều. Cô tuỳ ý mặc áo khoác dài rồi vội vàng ra ngoài.
Tài xế đưa cô đi thẳng về quê. Sau đó Lương Phong bảo anh ta đi về trước, cô nói không biết khi nào mình mới về.
Nhiệt độ ở nông thôn lạnh hơn rất nhiều, Lương Phong kéo chặt áo khoác dài đi vào trong sân nhà.
Trong nhà đang náo nhiệt, Nghiêm Sâm và Thường Tri Viễn ngồi trên ghế sô pha ở phòng khách nói chuyện, còn Lương Trân ở bên cạnh bưng chút nước trà và bánh đến.
Lương Phong vừa bước vào nhà, Lương Trân đã vui vẻ hỏi.
“Sao hôm nay đã về rồi thế?”
Lương Phong nhìn lướt qua hai người khác trong phòng, Lương Trân nhìn cô cười, sau đó đi từ từ đến bên cạnh cô, bà nắm tay cô rồi nhỏ giọng nói: “Mẹ không có nói bậy bạ mấy chuyện liên quan đến ngài Thẩm gì đó đâu, đừng lo.”
Sau đó bà kéo cô ngồi xuống ghế sô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-hoang-luong/3586243/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.