Điện thoại đổ chuông. 
Suy nghĩ đang bay đi xa của Lương Phong lại bị kéo về lần nữa. 
Cô nghe điện thoại, thì ra là Lương Trân gọi đến. 
Lương Phong nói mấy câu trong điện thoại rồi muốn thay giày đi ra ngoài. 
Thẩm Di Châu kéo cô lại rồi nói: “Chờ anh đi thay bộ đồ khác.” 
Lương Phong ngừng lại, sau đó gật đầu. 
Bởi vì buổi trưa Thẩm Di Châu uống rượu nên buổi chiều vẫn phải để tài xế lái xe đưa đến bệnh viện. 
Hai người không còn giống hai người xa lạ ngồi cách ra hai bên như trước nữa, đầu gối Lương Phong khẽ tựa vào chân Thẩm Di Châu. 
Tay cô được anh cầm lấy, anh còn rất thích thú mà vuốt ve những ngón tay tinh tế của cô. 
Xe nhanh chóng lái đến bệnh viện, Lương Phong quay đầu nhìn anh một cái. 
Thẩm Di Châu nhấc tay lên, vô cùng biết ý, anh cười rồi nói: “Anh không lên, tối sẽ đến đón em.” 
Lương Phong mím môi một cái, sau đó cô nói cảm ơn. 
“Chỉ có nói miệng thôi à?” Anh có chút không đứng đắn hỏi ngược lại. 
Khoé môi Lương Phong cong lên thành nụ cười: “Chỉ nói miệng thôi.” 
Thẩm Di Châu nhướn mày: “Cũng đúng.” 
Sau đó anh nghiêng người sang, đè gáy cô lại. 
Một nụ hôn yên lặng nhưng dài lâu, không có hư tình giả ý. Anh cũng biết được cô vẫn còn trở về, vì thế chỉ hôn một chút rồi Thẩm Di Châu buông cô ra. 
Lương Phong sửa sang lại đầu tóc, sau đó cô xoay người đẩy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-hoang-luong/3586239/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.