Trời đêm, giữa vùng bình địa cách bờ đông Tương Giang chừng năm dặm, xuất hiện một khu gò đất cao cây cối um tùm. Trên gò đất không thiếu những cây cổ thụ to bằng ba bốn người ôm mới hết, tán cây rộng lớn che khuất cả một vùng trời. Những cây lớn này được người bản địa xưng là Thiên Trụ Mộc, chỉ là cây càng lớn phần thân cây càng dễ mục nát, vì thế ít người khai thác chúng, có chăng chỉ là vài người tiều phu đến đốn chút cành vụn đem bán mà thôi.
Thời khắc này, ở trung tâm gò đất, trên tán cây Thiên Trụ Mộc xuất hiện một thiếu niên và một con quạ đang say giấc nồng. Thiếu niên kia không ai khác chính là Trần Bạch Hoàng.
Cành cây Thiên Trụ thật lớn, đủ để họ Trần thoải mái nằm ngủ. Tuy nhiên, vì lo xa bị ngã, hắn đã khéo léo cột chặt thân hình vào cành cây phòng khi ngủ quên.
Vỗn dĩ Trần Bạch Hoàng cũng không muốn mạo hiểm ngủ trên cành Thiên Trụ như vậy, nhưng khổ nỗi qua đêm dưới đất trống lúc này quá nguy hiểm, sài lang hổ báo qua lại thường xuyên, thiếu niên cũng không muốn bị rượt đuổi lần nữa...
Lúc này, một cơn gió kỳ lạ chợt thổi qua gò đất, rung động tán Thiên Trụ, khiến Trần Bạch Hoàng mơ màng tỉnh giấc. Kỳ lạ là cơn gió này khác những cơn gió mát đìu hiu lúc nãy, nó mang theo cái lạnh thấu xương, tựa như tử khí thâm nhập thân thể, đáng sợ vô cùng.
Trần Bạch Hoàng bất giác toát mồ hôi hột, một âm thanh trầm uất u buồn kèm theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-giang-ho/355902/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.