Sông Tương Giang là một phụ lưu của sông Lão Hổ, nằm ở phía tây nam Chấn Xứ, là một vùng hoang dã chi địa. Tương Giang không rộng, hai bên bờ chỉ cách nhau có vài chục trượng xa, đáy sông cũng không sâu nhưng lại nhiều ghềnh đá, thành ra dòng nước chảy xiết nổi bọt trắng xóa, việc qua sông của hoang thú lẫn thường dân cũng không quá dễ dàng.
Hai bên bờ Tương Giang đều là bình địa bằng phẳng, cỏ cây thưa thớt, lại gần rừng núi hoang vu, thành thử xung quanh hai bên bờ cũng hiếm có người cư ngụ. Mặc dù heo hút là vậy, thế nhưng những năm trước do chiến tranh xảy ra liên miên, mọi ngả đường từ tây sang đông ở phía nam Chấn Xứ đều bị gián đoạn, bất đắc dĩ, các tiểu thương cùng nhân sĩ giang hồ liền chọn đi đường vòng, băng qua vùng sơn thủy hoang vắng hai bên bờ sông Tương để tiện đường làm ăn sinh hoạt. Người ta đi lại mãi rồi lối cỏ cũng thành đường đi, tuyến đường này từ đó vô hình chung lại trở thành một trong những con đường chính ở phía nam, kết nối giao thương giữa hai vùng đông tây mà không cần đi lại đường cũ nữa…
Trời về đêm, một thương đoàn gần bốn mươi người dựng trại nghỉ tạm bên bờ đông sông Tương. Trang phục mỗi người đều là vải gai xen lẫn da thú, đều sặc sỡ đủ màu sắc, tóc tai hoặc tết đuôi sam, hoặc thả xõa, trên người đủ các loại trang sức độc đáo với nhiều hình thù được đục đẽo tinh xảo, tất cả đều toát lên cỗ cảm giác hoang dã,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-giang-ho/355900/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.