Nhận ra vẻ lúng túng của tiểu hòa thượng Tuệ An, Trần Bạch Hoàng cũng chỉ lẳng lặng hướng ánh mắt ra chỗ khác, tay chân giả vờ bận rộn lau chùi cơ thể rồi mặc lại bộ y phục mới, cũng không có để ý thêm sự lạ trong miếu nhỏ nữa. Dưới cái nhìn của một người ngoài, Trần Bạch Hoàng dễ dàng nhìn ra nam tử tên Vương Hội kia rõ ràng là có thành kiến không nhỏ với Phổ Đức Thánh Tăng, thế nhưng là nam tử kia cũng khéo trò chuyện, loại bỏ hiềm nghi trên người mình bằng cách khơi gợi sự tò mò trong lòng của Tuệ An. Mặc dù việc này cũng chỉ là đùa nghịch mua vui hòng gây nhiễu phật tâm của Phổ Đức hòa thượng, thế nhưng Trần Bạch Hoàng từ đó cũng sinh ra một cỗ cảm xúc bất mãn với kẻ thích chọc gậy bánh xe kia, trên đời này quả thật quá nhiều kẻ thích đâm bị thóc chọc bị gạo làm loạn.
Sau thời gian vài nhịp thở sửa sang lại y phục cho vừa vặn, Trần Bạch Hoàng cũng chẳng để tâm nhiều chuyện xung quanh, hắn lặng lẽ tìm một góc ngồi thưởng thức nắm cơm nhỏ, vừa ăn vừa tự nhủ đợi khi trời sáng sẽ lễ kính sư đồ hòa thượng Phổ Đức cẩn thận hơn một chút, thiếu niên đây là hiểu rõ tình huống hiện thời có chút phức tạp, tốt nhất không nên gây ra chuyện gì chướng mắt đám người giang hồ kia.
Nghĩ là một chuyện, thế nhưng sự chẳng do mình. Mặc dù trong đám võ giả vẫn có kẻ hùa theo Vương Hội trêu đùa cười cợt sư đồ Phổ Đức hòa thượng, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-giang-ho/355894/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.