Dương lão đầu không còn lặng im nữa, lúc này cũng bài trừ đi vẻ mặt trầm lãnh của mình, lão cười nhát ngừng, sau đó dường như không nhịn được nữa, cười lớn tiếng hơn.
" Ha ha ha. Các ngươi đích thực làm cho người ta chán ghét vô cùng. Ta chẳng thể hiểu nổi lý do gì mà các ngươi bám riết lấy ta không rời. Lão phu muốn tìm nơi vắng vẻ, chết cho yên thân cũng không được sao?"
Liễu Thiên Hộ nghe thấy vậy, cũng chỉ cười nhạt, giọng nói trầm lạnh: " Nhị sư huynh! Huynh cần gì phải giả mù sa mưa. Nếu huynh chịu nói ra tung tích của Thần Long Cốc cùng Xích Thiên Đao ngay từ đầu, chúng ta cần gì phải vất vả đền tìm huynh phiền toái."
" Lại nói, sư huynh đệ chúng ta tuy rằng có chút xích mích, những dẫu sao cũng là cùng xuất một môn, cũng nên bỏ một chút lực góp sức xây dựng Nghị Ma Đường chứ."
Dương lão cũng không vội phản bác, lời nói của Liễu Thiên Hộ đương nhiên chẳng thể nào lọt tai lão, lão chỉ thắc mắc không hiểu thấu vì sao đám người Nghị Ma Đường luôn cố sống cố chết tin rằng lão nắm trong tay đáp án của hai bí mật kia.
Lão nhân hướng ánh mắt nhìn chằm chằm vào nữ hài Ngô Đồng lão. Dường như nhận ra được ánh mắt của lão nhân, Ngô Đồng lão cũng cười nhẹ lên tiếng: " Đây là Lê Phương Nhi, là đệ tử quan môn của ta. Thế nào, huynh thấy hứng thú sao?"
Ngô Đồng lão nhắc nhở nữ hài hành lễ: " Phương Nhi, mau chào hỏi Dương sư bá."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-giang-ho/355878/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.