🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Màn đêm dần buông xuống, vất vả hơn một canh giờ cuối cùng lão giả cùng Cơm Trắng đã đi ra ngoài khu rừng. Mắt thấy Cơm Trắng có vẻ hơi quá sức, lão giả dừng lại nói: " Đã ra khỏi khu rừng, ngươi ở đâu thì về đấy, không cần theo ta."

Cơm Trắng giật mình, trong lòng có hơi hoảng, hắn bây giờ đã là trẻ mồ côi, tứ cô vô thân không nhà để về, bây giờ biết đi về đâu. Trong lòng thiếu niên thật muốn hỏi xin vào ở nhờ nhà lão giả phía trước một chút, nhưng hắn vốn da mặt mỏng, không dám mở miệng.

Thấy Cơm Trắng có vẻ lúng túng, lão nhân đảo mắt xung quanh. Dường như hiểu ra vấn đề, lão giả kia chỉ mỉm cười nói: " Muốn theo ta ở nhờ một đêm sao? Được rồi! Trời cũng đã tối, vậy ta cũng làm người tốt thêm lần nữa vậy. Đi theo ta."

" Đa tạ tiền bối."- Cơm Trắng trong lòng mừng rỡ, trả lời…

Đi bộ thêm một đoạn dài, một ngôi nhà nhỏ lộ ra giữa một vùng đầm nước mênh mông. Trời tối như mực, sương mờ nhân ảnh, Cơm Trắng khó có thể đánh giá ngôi nhà trước mặt như thế nào, chỉ có thể nói là nó giống như nhà hoang một dạng, hoang tàn và cũ kỹ.

" Già rồi! Chỉ sống tạm qua ngày, không quá để ý ăn ở."- Lão giả thần bí thở dài cảm khái.

Cánh cửa gỗ nặng nề mở ra, lão giả dường như thông thuộc vị trí mọi đồ vật trong phòng, chỉ một cái vươn tay, một ngọn đèn dầu lập tức tỏa sáng cả gian phòng. Lão nhân không vứt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-giang-ho/355859/chuong-35.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mộng Giang Hồ
Chương 35: Dương Vân Châu
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.