Tất cả mọi người đều xì xào bàn tán, muốn biết lai lịch người mới đến. Người này chính xác là một lão giả, dáng vẻ khôi ngô, da dẻ hồng hào, râu tóc đã ngả màu sương, tuổi trạc thất thập, mới nhìn có thể đoán lão nhân này thời trẻ chắc chắn là nam tử cực kỳ tuấn tú. Lúc này lão nhân đang hướng ánh mắt tràn ngập địch ý về phía Thiết Thủ Chân Nhân.
Thiết Thủ Chân Nhân nhanh chóng nhận ra điều bất thường, dừng lại bước chân, thần thái đầy vẻ kiêng kỵ khi nhìn về phía lão giả mới đến, trong lòng chửi thầm không thôi. Thấy chỗ dựa đã đến, Lê Lục Giang không có trực tiếp vác Cơm Trắng bỏ chạy nữa, lúc này cậy thế quay mặt về phía Phương Chung Ngọc cười hả hê: “ Tiền bối đuổi nữa đi, vãn bối vẫn còn sức chạy mà.”
“ Ngươi...”- Thiết Thủ Chân Nhân giận đến nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đương trường một quyền đấm nát bộ dáng xấc láo của Lê Lục Giang.
Lúc này đã có vài người nhận ra lai lịch của lão nhân trên Thiên Tượng Tháp, tất cả đều thán phục trước khinh công trác tuyệt của y, cho rằng truyền thuyết thiên hạ không phải hư danh. Rõ ràng kẻ này có thể thi triển khinh công đạp gió bay lên đỉnh tháp cao hơn ba mươi trượng thì không ai có thể nghi ngờ nội lực và khinh công của lão được.
Lúc này Ngụy Dương cũng đã biết lão nhân thần bí kia là ai, sắc mặt y ngưng trọng, lên tiếng: “ Không ngờ lại kinh động đến lão, phen này to chuyện a, không biết phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-giang-ho/355843/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.