Nữ nhân ngồi đó, dáng vẻ lạnh nhạt, như không để ý đến lời của hai gã giang hồ trước mặt. Nàng không có đáp lời, im lặng nửa ngày, mới quay về phía Cơm Trắng, giọng nói băng lãnh nhưng ý nói ấm áp, khuyên nhủ: “ Cậu bé! Tỷ tỷ khuyên ngươi nên tránh xa hai cái tên bại hoại này một chút. Nếu không sau này lại hư hỏng, trở nên bại hoại như bọn hắn, khiến nữ nhân buồn nôn.”
Cơm Trắng biết nàng nói lời phải, vội vã đứng dậy, ôm quyền cảm tạ: “ Đa tạ tỷ tỷ nhắc nhở, ta nhớ kỹ.”
“ Hừ! Kĩ cái gì mà kĩ, nếu chúng ta đều là phường bại hoại, đã động thủ lượm nón nhìn diện mạo của cô nương từ lâu, nhưng hai người bọn ta vẫn là khinh thường làm việc đấy. Lê Lục Giang ta và Mộ Dung huynh cỡ nào quân tử, sao cô nương lại không hiểu thấu nói chúng ta như vậy, thật không có cẩn thận tí nào, quá oan uổng.”- Lê Lục Giang nhăn mặt phản bác.
Đáp lại với lời phàn nàn của Lê Lục Giang là thái độ thờ ơ lạnh nhạt của nữ nhân áo trắng. Nàng không giận cũng chả quan tâm lời hắn nói. Thấy không khí có phần căng thẳng, Mộ Dung Ngạo ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt hiền từ, cười nhẹ nói: “ Nếu thật hai người chúng ta làm cô nương khó chịu đến vậy, vậy tại hạ xin mượn chén rượu nhạt kính cô nương, coi như lời xin lỗi. Cô nương không phiền chứ.”
“ Không có hứng thú!”- Nữ tử áo trắng vẫn không mặn không nhạt trả lời.
Mộ Dung Ngạo không để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-giang-ho/355839/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.