Hai thớt chiến mã từ từ tiến lại gần hài tử đang quỳ bên vệ đường. Lão nhân cao lớn mặc khôi giáp, vậy mà chống đao, xuống ngựa, cởi áo tơi choàng lên thân hình bé nhỏ bẩn thỉu của cậu bé, cất giọng hiền từ:
“ Tiểu hài tử, mẹ ngươi đã đến Bờ Bên Kia rồi, ngươi còn quỳ nữa thì mẹ ngươi cũng không thể quay trở lại, đứng dậy đi.”
Không để Cơm Trắng kịp phản ứng, lão tướng quân sốc người hắn đứng dậy. Cơm Trắng bất chợt quay lại chừng mắt nhìn về phía lão tướng quân, môi mím chặt, sau đó xúc động cúi đầu thốt lên: “ Xin ngài hãy cứu lấy thôn của cháu.”
Đáp lại lời thỉnh cầu, lão nhân chỉ mỉm cười. Lão nhân đội nón rộng vành, đang ngồi trên ngựa quay lại ra lệnh cho thuộc hạ: “ Dựng trại ở đây, sáng mai lên đường, phía dưới cử một tốp lính đi theo ta vào thôn kia.”
Ngay lập tức, một tốp kỵ binh đứng ra, chỉ đợi lệnh là di chuyển.
“ Chịu lạnh một chút, mau dẫn chúng ta vào thôn của ngươi.”- Lão nhân mặc khôi giáp một tay nhấc bổng hài tử lên ngựa của một tên lính, điều này khiến tên lính chửi thầm vì mùi hôi bốc lên từ người Cơm Trắng.
“ Mau thu dọn xác cho phụ nhân cẩn thận.” – Lão nhân mặc giáp trụ nhắc nhở thuộc cấp rồi cùng đoàn tiên phong tiến về phía thôn.
Chỉ trong khoảnh khắc, đoàn người ngựa đã dừng giữa đường chính. Đập vào mắt họ là một cảnh tượng thảm khốc thân quen. Máu, khắp nơi đều là máu, đây rõ ràng là một cuộc thảm sát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-giang-ho/355827/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.