28
Sau khi được mẹ tôi đồng ý, tôi và Từ Sĩ cùng đến thăm bà ngoại anh ấy.
Bà Từ năm nay đã tám mươi tuổi nhưng thân hình khỏe mạnh hơn tôi tưởng tượng.
Khi Từ Sĩ đang nấu ăn trong bếp, bà ngoại đã lén cho tôi xem những bức ảnh của anh khi anh còn nhỏ.
"Đó là khi Lê Lê vừa tròn 15 tuổi và ta đã may tất cả những chiếc quần mà nó mặc."
"Đây là cảnh Lê Lê tè dầm vào năm 5 tuổi. Nó tức giận đến mức bật khóc và ta còn cười nhạo nó nữa cơ".
"Đây là ảnh Lê Lê được học lên cấp trung học cơ sở. Gia đình chúng ta chỉ có Lê Lê mới có thể học giỏi như vậy, nếu không có bố mẹ nó..."
Tôi biết rằng Lê Lê là tên thuở nhỏ của Từ Sĩ.
Ai có thể ngờ rằng một cậu bé từng là một tên côn đồ trên đường phố và giờ là ông chủ doanh nghiệp lại có một cái tên tầm thường như vậy?
Tôi cười khúc khích, lật trang tiếp theo và tôi nhận thấy rằng không có bức ảnh nào ở mặt sau của cuốn album.
Thay vào đó là rất nhiều vé máy bay khứ hồi trong và ngoài nước.
"Đây là……"
Tôi cầm một tấm vé lên và biết được chuyến bay đã diễn ra cách đây bốn năm.
Bà Từ thở dài: "Đây là những tấm vé để Lê Lê đi tìm con suốt ngần ấy năm."
"Trong những năm qua, nó đã đi du lịch nước ngoài không biết bao nhiêu lần."
“Lúc đầu, nó thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-em-la-mat-troi-cua-anh/3327208/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.