16
Tôi được đưa lên sân thượng của một tòa nhà đang xây dở.
Những tên côn đồ đó đang gọi cho Từ Sĩ.
Tôi không biết Từ Sĩ đã nói gì, nhưng tên cầm đầu đột nhiên nhếch mép và đặt điện thoại trước mặt tôi.
"Em gái nhỏ à, em lên tiếng đi nào."
Tôi biết rằng hắn ta chắc chắn đang cố lợi dụng tôi để dụ Từ Sĩ đến.
Đầu tôi rối bời không biết chọn lựa thế nào.
Nếu Từ Sĩ thực sự đến, những người này chắc chắn sẽ không để anh ta đi.
Nhưng nếu Từ Sĩ không đến, bọn họ sẽ không để tôi đi.
Tôi cố gắng vùng vẫy nhưng tên cầm đầu đã tát tôi một cái đau điếng.
"Nói đi, cái mịe kiếp nhà mày!"
Tôi kêu lên đau đớn.
Trước khi hắn nói tiếp, có một giọng nói giận dữ ở đầu bên kia của điện thoại.
"Chu Khải, mày dám động tới cô ấy, tao jiết mày!"
Rồi điện thoại cúp máy.
Từ Sĩ đến rất nhanh.
Thấy tôi bị chúng trói vào cột, anh lao như điên đến chỗ tôi.
Những tên côn đồ đó muốn ngăn cản anh, nhưng anh ấy đã đẩy chúng ra.
Anh đến bên tôi, thì thầm vào tai tôi với giọng điệu vừa khẩn thiết vừa dịu dàng.
"Không sao, Thẩm Kiều, đừng sợ."
Tôi đã khóc rất nhiều và tôi không thể nói được.
Tôi nhìn anh, chỉ để thấy tay anh run rẩy khi anh giúp tôi tháo dây thừng.
Có vẻ như anh ấy còn sợ hãi hơn cả tôi.
Tôi khóc hỏi anh:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-em-la-mat-troi-cua-anh/3327204/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.