Câu nói của Trịnh Liệt khiến Lâm Vĩnh Túc có phần khó hiểu, bởi vì vừa rồi khi bế cô ra khỏi vòng tay của Paul Khải Ân thì Trịnh Liệt dường như rất dịu dàng, rất thâm tình.
Vậy nhưng lúc này đây, cả người Trịnh Liệt đều tỏa ra lãnh khí muốn giết người.
Là sao chứ? Vì sao hắn lại muốn giết người?
Lâm Vĩnh Túc thở dốc nhìn Trịnh Liệt đang nằm trên người mình, quần áo hắn đã có phần xộc xệch không thẳng lối. Lộ ra khuôn ngực rộng lớn rắng chắc, dày dặn.
Cô cắn cắn môi dưới đỏ mọng, Đôi mắt hướng sang bên khác, lẩn tránh ánh mắt đang rực lửa khao khát của Trịnh Liệt.
"Trở về khách sạn." Trịnh Liệt không nhìn, ra lệnh cho tài xế.
Chiếc xe lăn bánh, mang theo cả sự hưng phấn và mong chờ.
*****************************
Trong căn phòng rộng lớn của khác sạn cao cấp
Căn phòng ở tầng cao nhất
Có một đôi nam nữa đang quấn quýt lấy nhau
Người đàn ông với cơ thể to lớn đang ép người phụ nữ dựa vào bức tường phía sau, hai người hôn lấy nhau cuồng nhiệt.
Người đàn ông giật phăng chiếc sáo sơ mi đang mặc trên người mình, vứt xuống đất.
Sau đó đưa tay ra phía sau người phụ nữ, hai tay đặt lên bờ mông cong cao của cô, nhào bóp một cái thật mạnh khiến cô rên rỉ.
Đôi môi dây dưa một hồi lâu cuối cùng cũng rời ra, một sợi chỉ bạc kéo dài từ miệng của hai người.
Tiếng thở dốc trầm đục cùng nhiệt hỏa của dục vọng lan tràn khắp cả căn phòng.
Trịnh Liệt cúi đầu, dựa vào sát bên tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-duc/1247714/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.