Lâm Vĩnh Túc bước xuống sân bay
Lý Nhậm Trình đi thẳng ra ngoài đường lớn, vẫy một chiếc taxi, sau đó mở cửa cho cô lên xe trước.
Lâm Vĩnh Túc nhìn anh cười một cái sau đó bước lên xe, ngồi ở hàng ghế sau. Lý Nhậm Trình sau khi đóng cửa xe cho Lâm Vĩnh Túc thì bước sang phía bên kia, mở cửa tự ngồi vào.
Nhìn không gian bên ngoài cửa kính xe, Lâm Vĩnh Túc không khỏi trầm trồ khen ngợi một đất nước Anh phát triển đến như thể một hành tinh của tương lai vậy.
Lâm Vĩnh Túc hạ cửa kính xe xuống một chút, gió từ bên ngoài tràn vào, thổi bay những sợi tóc dài xinh đẹp của Lâm Vĩnh Túc.
Gương mặt cô là người Châu Á, vô cùng khả ái, ngũ quan xinh đẹp hòa quyện với khí chất ôn nhu. Thật khiến cho người khác nhìn một lần đều gây được ấn tượng khó quên trong lòng.
Dù cho trên người cô hiện tại vẫn đang mặc bộ quần áo jean với những đường xé rách tơi tả, nhưng là được đặt lên người cô nên nhìn chung lại thấy có nét gì đó rất hiền, có chút gì đó nét dịu dàng pha trộn phá cách.
Lâm Vĩnh Túc ngước nhìn lên bầu trời xanh mượt như màu nước biển.
"Anh Nhậm Trình, mình đang đi đâu vậy?" Lâm Vĩnh Túc hỏi, nhưng mắt vẫn nhìn lên bầu trời.
"Đến cung điện hoàng gia." Lý Nhậm Trình nói ra rất dứt khoát, dường như đó là một điều vô cùng tự nhiên, vô cùng đúng. Giống như việc thông báo buổi tối anh sẽ ăn cơm vậy.
NHưng là đối với Lâm Vĩnh Túc, lúc cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-duc/1247709/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.