Thanh Thanh...
Hai mắt nhắm nghiền của Diệp Thanh bất chợt mở ra khi nghe thấy có người gọi tên mình. Giọng nói vô cùng quen thuộc, trong kí ức nguyên chủ, đó là của mẹ nguyên chủ - Giang Vãn. Bà ấy là đại tiểu thư danh giá Giang gia, cùng với cha nguyên chủ Diệp Phong liên hôn gia tộc. Nhưng dần dần nảy sinh tình cảm và kết tinh tình yêu của họ ra đời chính là nguyên chủ.
Vì là đứa con gái duy nhất nên nguyên chủ được bà Giang Vãn cưng như cưng trứng, từ nhỏ không để cô động tay làm bất cứ thứ gì, đó là con gái lá ngọc cành vàng của bà, cho dù nguyên chủ có gây ra lỗi lầm gì cũng không bao giờ bị bà trách mắng. Không chỉ Giang Vãn mà ba nguyên chủ, Diệp Phong cũng vô cùng yêu quý đứa con gái này. Chính vì thế mới sinh ra tính ngang ngạnh, coi trời bằng vung của nguyên chủ như bây giờ.
Diệp Thanh ngồi nhổm dậy, cô phủi phủi chỗ lá cây và cánh hoa còn dính sót lại trên người, sau đó thong thả bước đi.
- Thanh Thanh, Thanh Thanh...
Le lói trong tiếng gọi ấy có vài phần sợ hãi, nghe sao mà não lòng. Tiếng gọi của bà càng lớn, càng rõ mồn một hơn.
- Mẹ ơi...
Giọng nói Diệp Thanh cất lên, cũng là lúc cánh cửa nhà kính mở ra. Thanh âm hai tiếng gọi " mẹ ơi " có vẻ gương gạo, cũng là thường tình bởi vì phải gọi một cách thân mật với người xa lạ như vậy, khiến Diệp Thanh có chút không quen.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dep/2570851/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.