" Ồ, Thanh Thanh, hôm nay lại tới mua vịt quay nữa sao? "
Ý thức của Diệp Thanh dần dần trở lại. Cô ngạc nhiên nhìn ngó xung quanh, sao bản thân lại ở chỗ này? Vừa nãy cô đã làm gì vậy nhỉ? Một chút cũng không nhớ ra, cô mơ hồ lắc lắc cái đầu, trí nhớ của cô từ khi nào lại kém như vậy?
Cô gật gù, đầu óc suy nghĩ đến xoắn lại. Cô thủng thẳng nói: " Đúng vậy, anh Khiêm, lấy cho em như mọi lần, anh Cảnh Đình rất thích món vịt quay nhà anh! "
Như mọi lần? Anh Cảnh Đình? Đầu Diệp Thanh đột nhiên đau như búa bổ. Lờ nói vừa rồi giống như là đã quá quen thuộc với cô rồi vậy. Nhưng tại sao?
Đoạn hồi ức của Diệp Thanh giống như bị cái gì đó làm cho ngắt quãng. Cảm thấy vô cùng thân thuộc nhưng không tài nào nhớ ra là gì.
Diệp Thanh chớp mắt một cái, khung cảnh lại thay đổi thành một nơi khác. Cô lại tiếp tục mơ hồ tìm kiếm xung quanh. Trước mắt cô là Lễ Đường được trang trí bằng những hạt pha lê lấp lánh được trải dài từ cổng vào đến sân khấu. Trên người Diệp Thanh còn mặc một bộ váy được đính các hạt pha lê nhỏ và hàng ngàn viên kim cương.
" Thanh Thanh, chúng ta vào thôi! " Hạ Cảnh Đình đứng bên cạnh gọi tên cô, mỉm cười hạnh phúc.
Cô thấy tay mình khoác vào tay anh, cô tự sờ lên mặt mình, hình như cô đang cười... rất hạnh phúc...?
Phải rồi, hôm nay là lễ cưới của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dep/2570741/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.