Ngoài trời, tuyết rơi trắng xóa. Diệp Thanh nằm trên giường, lười nhác lướt lướt mạng. Hạ Cảnh Đình vừa mới vận động từ phòng tập thể thao đi ra, lúc này bước vào phòng, cả người toàn là mồ hôi. Diệp Thanh chỉ liếc nhìn anh một cái, sau đó lại tiếp tục tập trung đọc tin tức giải trí.
Mặc dù chỉ còn vài ngày nữa là sẽ tổ chức hôn lễ nhưng trên mạng hoàn toàn không có một chút tin tức hay động tĩnh gì về chuyện này, có thể thấy rằng Phó Nghê đúng là đã mất không ít công sức để phong tỏa tin tức. Vào ngày cử hành hôn lễ chắc chắn sẽ không cho phóng viên vào đưa tin. Còn về khách khứa thì lại mời rất nhiều, dù sao lăn lộn trong xã hội ai cũng phải xã giao, tạo mối quan hệ tốt với mọi người cũng chẳng có hại gì, lại còn có thêm tiền mừng.
Lướt lướt xem phần tin tức, trên vai đột nhiên có một bàn tay to chạm vào. Diệp Thanh vừa nghiêng đầu lại nhìn thì cả người lẫn chăn đều bị đối phương ôm vào lòng. Cả hai nằm trên giường, cô giãy giụa mấy cái, tay đưa ra đẩy đẩy vai anh: “Tóc của anh còn chưa sấy khô, cách em xa ra một chút!”
Thân hình của cô nhỏ nhắn, ôm vào giống như ôm một đứa bé. Hạ Cảnh Đình chuyển người đè cô xuống dưới, cúi đầu hôn lên má cô một cái: “Tối hôm qua em đâu có nói như vậy, rõ ràng là em còn bảo anh phải…”
“Im miệng!” Diệp Thanh nhanh chóng đưa tay ra bịt miệng của anh lại, khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dep/2570403/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.