Vân Ca choáng váng, đột nhiên hiểu được, xem ra chuyện mình làm đã bị phát hiện, tuy rằng không biết tại sao mình bị lộ chân tướng, nhưng hiện tại không phải là lúc thắc mắc chuyện này.
Bởi vì nàng cố tình che giấu khả năng thực sự, Trương mẫu vẫn luôn lo lắng cho nàng mệt nhọc quá độ, còn vì vậy đã không ít lần tranh cãi với phụ thân, bây giờ nghĩ lại, đối với trưởng bối yêu thương quan tâm mình, quả thật là có chút quá đáng.
“Là tiểu nữ sai rồi, là tiểu nữ làm biếng, Trương mẫu đừng vì nha đầu như ta mà buồn bực.” Nàng nói xong nhẹ nhàng lắc lắc cánh tay Trương mẫu, vẻ mặt ỉu xìu.
Trương mẫu đã hơn năm mươi, có hai đứa con cũng làm việc cho Vương gia, quanh năm xa nhà, mặc dù bề ngoài không tỏ thái độ đặc biệt thân mật, nhưng trong lòng luôn yêu thương các cô nương trong viện như con gái ruột của mình, lúc này nhìn thấy đôi mắt to tròn của Vân Ca đang nũng nịu nhìn mình, nghĩ lúc bình thường mình cũng đặc biệt yêu thích Vân Ca, nhìn nhìn cái bộ dáng “bà không tha thứ ta sẽ không buông tay”của nàng ta, đành lắc đầu nói:
“Vương gia đang đợi bên trong, cô nương mau vào đi.”
“Bà không giận tiểu nữ nữa?” Vân Ca vẫn chưa chịu buông tha.
Trương mẫu không nhịn được bật cười, tát yêu vào má Vân Ca: “Nha đầu ranh.”
Vân Ca thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ quay người đi vào phòng.
Trong phòng chỉ có mình Triệu Kiến Thận nhàn nhã ngồi bên cạnh một bồn nước chạm khắc tinh xảo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dep-tuyen-co/178972/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.