Cố gắng hít sâu một hơi, Kỉ Kiến Thận mới miễn cưỡng áp chế xúc động muốn kéo Tuyền Cơ lại đánh đòn, hòa nhã nói: “Tuyền Cơ, cho dù lại tức giận cũng vẫn ở cạnh ta, được chứ? Ta cam đoan sẽ không quên lời đã hứa với nàng, cả đời này ta chỉ có một thê tử duy nhất là nàng.”
Tuyền Cơ mềm mại dựa gần vào ngực hắn, nhẹ nhàng nói: “Ta cũng thường tự nhủ rằng không nên tức giận với huynh, huynh cũng không muốn như vậy, nhưng là, ta vẫn rất không vui… Ta phải đi, không phải vì giận dỗi với huynh, mà là ta cảm thấy nếu ta vẫn còn ở lại, tình hình của chúng ta càng không ổn.”
Thở dài, Tuyền Cơ tiếp tục: “Một bên là mẫu phi dưỡng dục huynh, một bên là ta, cả hai người huynh đều không muốn thương tổn, nhưng hiện tại mâu thuẫn giữa chúng ta không thể hóa giải. Ta vẫn còn ở đây, kế tiếp mẫu phi sẽ dùng đến phương pháp gì bức huynh vào khuôn khổ đây? Ta sợ một ngày ta trở lại tẩm cung, phát hiện một nữ nhân khác trên giường, cho dù huynh cùng nàng ta trong sạch, ta cũng sẽ khó chịu đến chết.”
“Nàng đi rồi, mẫu phi xuống tay không phải càng thêm dễ dàng sao?” Kỉ Kiến Thận bất đắc dĩ nói.
“Ta biết huynh có biện pháp giải quyết, chính là ta không muốn chứng kiến quá trình sẽ làm ta khó chịu, càng không muốn từng bước khiến quan hệ giữa ta và mẫu phi đến mức không thể vãn hồi. Tuy rằng ta có biện pháp đối phó với bà ấy… Nhưng bà ấy là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dep-tuyen-co/1569248/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.