Tả Kính Tùng, từ một quan viên địa phương cấp thấp từng bước lên được vị trí ngày hôm nay, đã tiếp xúc với vô số loại người, có năng lực nhìn người phi phàm. Hắn chính mắt thấy khi Hoàng thượng bắt cô gái này về từ Kỉ quốc thì bỗng nhiên kiên trì muốn phong nàng làm Hậu, hơn nữa trước kia có nghe được một số lời nói và việc làm kỳ lạ của nàng ta, hắn lập tức hiểu nguyên do khiến Nhạc Nghịch kiên trì như vậy.
Tuy rằng cô gái này có dung mạo xấu xí, nhưng ánh mắt lại trong trẻo nhu hòa, có sự tinh thuần lạnh nhạt mà không thể nhìn thấy được trên người bất cứ một vị phi tần cung nữ nào, khiến người khác vừa thấy liền muốn thân cận với nàng. Ở nơi thâm cung đình viện, phú quý bậc nhất nhân gian nhưng lại không chút để ý, không kiêu ngạo cũng không hèn nhát.
Nhạc Nghịch từ nhỏ đã nhìn thấu nhân gian hiểm ác, đích thân thể nghiệm được từng cái nhân tính xấu xí bên dưới cái vỏ ngoài xinh đẹp, phụ hoàng mẫu hậu hận hắn, thậm chí không chỉ một lần muốn xuống tay giết hắn, huynh đệ tỷ muội thì hèn mọn hãm hại, phi tần của hắn hoặc sợ hắn, hoặc phản bội hắn. Có thể cô gái bề ngoài xấu xí nhưng tính cách lạc quan sảng khoái, dũng cảm trọng tình, không màng danh lợi này đã đặc biệt hấp dẫn hắn.
Giống như một sinh vật sinh trưởng trong bóng tối bản năng muốn vươn đến nguồn sáng, cho dù biết rõ thứ đang đợi mình nơi nguồn sáng đó rất có thể là tan xương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dep-tuyen-co/1569201/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.