“Tiểu thư, mặc thêm cái này rồi hẵng đi.” Tuyền Cơ vừa mới đi tới cửa, Khả Nhi đuổi theo, cực kỳ quan tâm đưa cho nàng một cái áo choàng lông.
Tuyền Cơ ngoan ngoãn mặc vào, thật rất ấm áp, lớp da lông ôm lấy cả người nàng, chỉ có khuôn mặt lộ ra, Tuyền Cơ nhịn không được bật lên cười nói với Khả Nhi: “Có phải bây giờ ta rất giống một con gấu trắng?”
Khả Nhi sẵng giọng: “Cái gì gấu trắng, cái áo choàng này được làm từ da tuyết hồ ly quý hiếm nhất Kỉ quốc, cả thiên hạ chỉ có hai cái, một cái ở trong hoàng cung, cái còn lại đang ở trên người tiểu thư, tiểu thư thật không tiếc phúc.”
“Ý của ngươi là, ta không giống gấu trắng mà giống hồ ly?” Tuyền Cơ cố ý giả ngu, chọc cho Khả Nhi tức nhảy dựng lên.
Nhìn thấy bóng dáng Tuyền Cơ tựa hồ như lẫn với tuyết từ từ biến mất ở cửa viện, Khả Nhi lại cảm thấy rất hứng khởi, tuy rằng Vương gia đã lệnh bọn họ không được nói linh tinh chuyện ngày hôm đó trước mặt Tuyền Cơ, nhưng bọn họ bốn người tám con mắt đều thấy Vương gia ở trong phòng tiểu thư suốt cả buổi sáng hôm đó, còn ngủ cùng một giường nữa. Như thế thì không sai biệt gì nữa. Tiểu thư chắc chắc sẽ trở thành phi tử. Nhìn thấy Vương gia vô cùng sủng ái tiểu thư, còn gửi cho tiểu thư cái áo choàng quý giá như vậy, ngay cả Vương phi cũng không có, xem ra chuyện tiểu thư phải làm chính phi cũng không phải việc khó.
Khả Nhi càng nghĩ càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dep-tuyen-co/1569097/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.