“Vậy còn không bằng muội ở lại Trầm gia ăn ngon mặc đẹp nha? Hay là phu nhân Trầm Kiếm bắt nạt muội?”
“Hình như hắn không có phu nhân…” Tuyền Cơ nhớ đã nghe nói là Vương phi của Triệu Kiến Thận đã qua đời rất nhiều năm trước, cho đến nay vẫn không có lập người khác, theo như tin tức bên lề của Khả Nhi thì tên Trầm Kiếm này, hẳn cũng là nhân sĩ độc thân.
“Hình như?! Tiểu muội à, nghe nói ngươi là ái thiếp của Trầm Kiếm…” Dịch Thanh Vân cảm thấy Tuyền Cơ cũng hồ đồ quá đáng rồi.
“Hừ, muội cũng chưa từng đến nhà hắn, đừng lại nói đến người này nữa có được không, đại ca huynh lẽ nào không biết quy tắc trong nhà những người có tiền phiền phức bao nhiêu sao, trói chân trói tay, không bằng một mình muội tự do tự tại, thích gì làm nấy.”
Dịch Thanh Vân nghĩ nghĩ một lúc, quả thật Tuyền Cơ không thích hợp ở trong nhà cao cửa rộng của gia đình giàu sang dựa vào sự sủng ái của nam nhân mà sống qua ngày, liền không hề nói thêm gì nữa.
Nhất thời ăn cơm đến tận lúc trăng treo giữa trời, Dịch Thanh Vân muốn tiễn Tuyền Cơ trở về, bị Tuyền Cơ quả quyết từ chối: “Muội đã nói với Văn đại nương là cha mẹ đều mất, bị anh trai và chị dâu đuổi đi, bỗng nhiên có thêm một ca ca ngươi như vậy, bảo muội giải thích thế nào a. Yên tâm đi, dáng vẻ này của muội rất an toàn, đi khắp thiên hạ không cần lo lắng có người có chủ ý hại muội đâu.” Ngụ ý mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dep-tuyen-co/1569074/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.