“Đã từng a, nhưng có nghĩ thì được lợi ích gì? Cũng chẳng thể thay đổi sự thật. Hơn nữa, Dịch đại ca, ngươi không phải đã hứa sẽ mang ta rời đi an toàn sao, ta còn lo lắng làm gì?” Vân Ca đặc biệt nhấn mạnh ba chữ “Dịch đại ca”, cười đến vẻ mặt ung dung thoải mái.
“Ngươi cứ tin tưởng ta như vậy sao?” Dịch Thanh Vân cười nói.
“So với cái tổ hợp ba màu kia, ta bằng lòng tin tưởng ngươi hơn.” Vân Ca trả lời quả quyết.
“Tổ hợp ba màu?”
“Bạch công tử, Chu Nhi, Bích Nhi, chẳng phải một cái trắng, một cái đỏ, một cái xanh lá sao?”
“Ha ha, thú vị, thú vị! Bất quá, ngươi có biết lai lịch của bọn họ không?” Dịch Thanh Vân bị cách nói của Vân Ca làm cho buồn cười.
“Biết a, Bạch công tử gọi là Bạch Chí Dao, thương gia giàu có đứng đầu Ninh quốc, ca ca là Bạch Chí Tiêu - Trấn võ tướng quân của Ninh quốc, đúng không?”
Vân Ca nhớ trên tư liệu của Trương Kiều Dư đã viết như vậy.
“Biết rõ rồi mà ngươi còn dám bất kính đối với bọn họ?” Dịch Thanh Vân cắn lưỡi.
“Bọn họ cũng không tỏ ra tôn trọng với ta a, đều tóm lấy ta đến đây làm con tin rồi!” Vân Ca liếc Dịch Thanh Vân một cái, dùng sức bày tỏ sự khinh thường và lên án của mình đối với hành vi thông đồng làm bậy nối giáo cho giặc như thế này.
Dịch Thanh Vân ngượng ngùng hắc hắc hai tiếng, trong lòng thầm nghĩ, cái gì là coi thường quyền quý, hôm nay cũng coi như là được mở rộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dep-tuyen-co/1569065/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.