Vài ngày trước, Trương lão đầu đã kịp làm thân với Vân Ca, ông ta cười cười trả lời:
“Sao Vân Ca cô nương biết chúng ta không trở về kinh thành?”
“Tiểu nữ thấy mấy ngày nay chúng ta cứ đi về phía Tây, nhưng kinh thành thì ở hướng Bắc mà.”
“Không phải ban ngày cô nương vùi người ngủ suốt trong xe sao? Thì ra cũng có chú ý đến lộ trình chuyến đi.” Trong lời nói có phần trêu chọc.
Được Triệu Kiến Thận ưu tiên, Vân Ca được một mình ngồi một xe ngựa, tuy trên đường đi gập ghềnh, nhưng trong xe có trang bị nệm dày êm, rất thoài mái, mỗi lần dừng xe lại, lúc nào cũng phát hiện Vân Ca say sưa ngủ.
“Hiện thời bổn vương đang rất hoài nghi, đem một nữ nhân chỉ biết ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn làm thuộc hạ, không biết có thể đem đến lợi lộc gì cho bổn vương đây?” Triệu Kiến Thận châm dầu vào lửa.
Vân Ca cứng họng, không giải thích cũng không trả lời, gục đầu miệt mài ăn cơm.
Trương lão đầu dù sao cũng biết điều, không trêu nàng nữa, ông ta cười cười giải thích:
“Chúng ta phải tới Vân Xuyên trước bàn chuyện buôn bán, sau đó vòng về phía Bắc trở về Vương phủ, trên đường đi sẵn dịp nhìn ngắm những sản nghiệp của Vương phủ, tham quan những bản doanh lớn.”
Vân Ca “Ờ” một tiếng, sau đó không thèm nói năng gì nữa.
Ngược lại Trương lão đầu đang rất có hứng nói chuyện:
“Vân Ca cô nương không hỏi đi Vân Xuyên bàn bạc chuyện buôn bán gì sao?”
Vân Ca đang gắp thức ăn, nghe hỏi vậy, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dep-tuyen-co/1569055/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.