Xưa nay Đàm Tông Minh chưa từng nghĩ đến câu nói như trêu chọc kia của Triệu Khải Bình lại là sự thật.
Anh nhìn vào bản lý lịch sáng chói của Triệu Khải Bình trên máy tính, phản ứng đầu tiên chính là: Con mẹ nó mình thật sự ngủ với một bác sĩ thứ thiệt, nói ra quỷ cũng không tin.
Ngôi trường mà Triệu Khải Bình tốt nghiệp nhìn rất quen, tình cờ lại là đàn em của người bạn là viện trưởng kia của anh. Tính tính ngày tháng, lúc đó anh và Triệu Khải Bình ở bên nhau hai tháng, vừa đúng lúc cậu mới tốt nghiệp nên chưa có bệnh viện nào nhận.
Anh và Triệu Khải Bình gặp nhau bất ngờ, gặp lại cũng bất ngờ. Mà Đàm Tông Minh lại không thích bất ngờ, anh phải đem vật nắm trong tay mới cảm thấy chân thật. Hiện tại, Triệu Khải Bình chính là tất cả những gì anh muốn nắm giữ.
Triệu Khải Bình nhìn thấy một chiếc Ferrari bóng loáng dưới nhà mình liền cảm thấy đau đầu. Cậu vừa trải qua một ca trực dài hai mươi tiếng, đến giả bộ cười cũng mệt mỏi. Cố gắng mấy lần cũng không thể kéo nổi bắp thịt cứng ngắc trên mặt, cậu bèn chẳng thèm cười nữa, chỉ gật gù với Đàm Tông Minh: “Đàm tổng.”
Cậu sẽ không giả vờ làm người dưng với anh, nhưng cũng chỉ như vậy thôi. Cậu cũng không muốn hỏi rằng Đàm Tông Minh đến đây làm gì, nói chung là không phải tìm cậu. Có lẽ là anh đang yêu thích một người trẻ đẹp nào đó trong khu căn hộ này, hoặc cũng có thể là lý do khác. Triệu Khải Bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dep-nhu-xua/378241/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.