7
Vào năm Thừa Khánh thứ hai mươi mốt, một trận mưa to kéo đến.
Năm tai họa qua đi, cỏ xanh mọc đầy ruộng, một mảnh xanh mởn tươi tốt.
Năm đó đã có rất nhiều người chết, đôi vợ chồng quản sự của nông trang ở huyện Mi bị ta châm một mồi lửa đốt cháy.
Không có ai quan tâm đến việc bọn họ chết như thế nào, bởi năm đói kém như thế nếu có thể sống sót đều là người may mắn.
Lúc cỏ ở mộ phần của mẹ ta bắt đầu mọc lên thì cậu cả và cậu hai ta rốt cuộc cũng đến.
Mặt cậu hai xám như tro tàn, quỳ gối trước mộ của mẹ. Hình như ông ta không thể chấp nhận được việc mẹ ta đã qua đời.
Cũng chẳng trách được, từ khi mẹ ta và ta tới nông trang thì ông ta rất khó có thể gặp bà ấy nữa.
Một là vì sau khi chuyện năm đó bại lộ, cậu cả và mọi người trông giữ ông ta cực kỳ nghiêm ngặt, gần như không để ông ta ở lại Ung Châu.
Hai là vì mẹ ta không muốn gặp ông ta.
Có lần ông ta đã đến cửa phòng rồi nhưng mẹ ta lại đóng cửa nhốt ông ta ở ngoài, từ đầu đến cuối đều không hề mở cửa.
Những thứ ông ta mang tới đều bị bà ấy ném vào trong mương. Lúc còn nhỏ ta vẫn nhớ rằng cậu hai có dáng vẻ tuấn tú này đối xử với ta rất tốt. Lúc hai mợ và biểu ca nhục mạ chúng ta mà bị ông ta nghe thấy thì chắc chắn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dep-nhu-mo/2818455/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.