19
Ta vào cung gặp Diêu Cảnh Niên.
Chỉ mới qua hai năm thôi mà nàng lại thay đổi nhiều đến thế. Đôi mắt phượng hơi xếch kia khẽ nheo lại, đáy mắt thoáng qua một tia sáng sắc bén, trông xinh đẹp lộng lẫy nhưng lại khiến người ta sợ hãi không nguôi.
Thiên hạ này có ai mà không biết chuyện đương kim thánh thượng độc sủng Diêu quý phi, sau khi quý phi qua đời thì Nhị tiểu thư của nhà họ Diêu tiến cung, từ khi ấy hoàng thượng lại chuyên sủng một mình nàng.
Sau khi Trung cung Hoàng hậu bị phế vào hai năm trước, hết thảy công việc trong hậu cung đều do Diêu phi cùng xử lý. Về sau sức khỏe của hoàng đế vẫn luôn không được tốt, có đôi khi ngay cả chính vụ trên triều đình cũng là do Diêu phi thuận tiện phê duyệt luôn.
Nàng ung dung hoa quý, xa cách ngạo nghễ, mỗi khi đôi mắt phượng kia khẽ nheo lại sẽ khiến người khác cảm nhận được cái gì gọi là không giận mà uy (*).
(*) Ý chỉ rằng dù không hề tức giận nhưng vẫn khiến người khác cảm nhận được sự uy nghiêm.
Vừa nhìn thấy ta nàng liền hừ lạnh một tiếng: "Con bé không có lương tâm, vào kinh hai tháng rồi mà bây giờ mới tới gặp ta?"
"Xin Diêu phi nương nương thứ tội."
Ta không kiêu ngạo, không siểm nịnh, cúi đầu hành lễ với nàng. Bỗng dưng nàng lại cười rộ lên, nụ cười ấy rạng rỡ tứ phía: "Được rồi, ta cũng có nói sẽ trách tội em đâu."
Diêu Cảnh Niên nắm tay ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mong-dep-nhu-mo/2818444/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.